Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2010

BÀI HÁT CỦA NHỮNG NĂM THÁNG ĐÃ QUA



Adieu Jolie Candy
Adieu jolie candy
c’est à orly que finissent les vacances a Paris
Adieu jolie candy
une voix t’appelle,
C’est l’heure déjà de t’en aller
Dans cette avion qui t’emmène vers l’Angletterre

Adieu jolie candy
Tu m’écriras
Tu le dis mais on dit toujours ca
Adieu jolie candy
Je regretterai ton sourire et tes fautes de francais
Mais cette avion te ramène en Angletterre

Adieu jolie candy
Adieu jolie candy
Je deviendrai un souvenir une photo de vacance
Adieu jolie candy
Celui qui t’aime, la bas il a bien de la chance
Adieu Candy
Adieu
Adieu

Thứ Năm, 20 tháng 5, 2010

Một thời để ...

Chút ánh sáng cho cuộc đời
Cất tiếng hát cho một Người
Có mắt biếc soi nụ cười
Tươi như cánh hoa tình ái

Đã biết nói yêu một lần
Sẽ thấy đớn đau thật gần
Sẽ thấy nắng phai nhạt dần
Khi vương vấn trong tình yêu

Đời là một thời để yêu
Yêu trong bóng đêm lẻ loi
Yêu cho bao nỗi đắng cay
Yêu cho quên từng ngày tháng

Tình là một lần được mơ
Mơ trong bóng đêm lẻ loi
Có những chiếc lá úa rơi
Rôi chơi vơi vào trời tối...

Có biết đắng cay một lần
Mới tiếc nuối ân tình này
Mới biết nhớ mong từng ngày
Như khi thấy nhau lần cuối

Hết đắm đuối trong cuộc tình
Hết đứng ngóng trông Người tình
Sẽ thấy đớn đau một mình
Như khi tiễn nhau lần cuôi..

Những phút cuối trong cuộc đời
Vẫn thấy nhớ thương một Người
Lúc nhắm mắt xin nụ cười
Thay cho chiếc hôn lần cuối.

CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ

Còn Chút Gì Để Nhớ
Tho VU HUU DINH - PHAM DUY pho nhac

Phố núi cao phố núi đầy sương
Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn
Anh khách lạ đi lên đi xuống
May mà có em đời còn dễ thương

Em Pleiku má đỏ môi hồng
Ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
Nên tóc em ướt và mắt em ướt
Nên em mềm như mây chiều trong

Phố núi cao phố núi trời gần
Phố xá không xa nên phố tình thân
Đi dăm phút đã về chốn cũ
Một buổi chiều nào lòng vẫn bâng khuâng

Xin cảm ơn thành phố có em
Xin cảm ơn một mái tóc mềm
Mai xa lắc trên đồn biên giới
Còn một chút gì để nhớ để quên

Còn một chút gì để nhớ để quên


Một chút yếu mềm hòai niệm về trường xưa



Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2010

VIẾT VỘI


Chưa đầy 2 tuần mà dẫn 2 lớp CBQL đi thực tế bộ môn ở hai địa phương Phan Thiết và Phan Rang… Về nhà lại nhào vô ba cái chuyện họp hành …Lu bù quá. Tuy nhiên vào tận sào huyện của người Rắclay trong một lòng chảo giữa hai quả đồi, cách biệt với cuộc sống nhộn nhịp bên ngòai mới thấy mình còn nhiều cái đáng để trân trọng trong cuộc đời nầy quá. Một xứ sở với tòan nắng – gió – cát và xương rồng… Thiếu nước trầm trọng… những con người ở đây vẫn sống, sống trong chế độ mẫu hệ, người phụ nữ gánh vác hết mọi công việc. Người đàn ông, sáng ra, với chiếc gùi trên vai vào rẩy quơ quào vài trái bắp, mớ cũi đủ để đổi lấy 01 xị rượu là xong việc… Cứ thế, đời nầy sang đời khác…. Các en nhỏ người dân tộc, với ánh mắt ngây dại, ngơ ngác nhìn người lạ đi vào thôn sao mà “ nặng nề” quá. Đến giờ, tôi vẫn không sao quên được những cái nhìn ấy. Trong ánh mắt của các em có hàm chứa sự hằn thù không? Bất công thì ở đâu cũng có nhưng ở đây sao mà nhiều quá….!
Về tới nhà, với chiếc túi xách rổng trên tay Cái hăm hở khi đi bay đâu mất hết. Ai đó hỏi, có quà gì không? Có! Quà là sự ưu tư và tiếng thở dài …Biết đến bao giờ những con người đi chân trần trong cát mới chạm tay vào nhịp sống chung ???

Thứ Tư, 12 tháng 5, 2010

Tình như khói mây, tình đến cùng ta ….ôi là cuộc tình



1972. Một chút gì để nhớ để quên


Il était une fois un petit garçon
Qui vivait dans une grande maison
Sa vie n'était que joie et bonheur
Et pourtant au fond de son cœur
Il voulait devenir grand
Rêvait d'être un homme.
Chaque soir il y pensait
Quand sa maman le berçait

Chorus :
Donna Donna Donna Donna
Tu regretteras le temps
Donna Donna Donna Donna
Où tu étais un enfant

Puis il a grandi, puis il est parti
Et il a découvert la vie
Les amours déçues, la faim et la peur
Et souvent au fond de son cœur
Il revoyait son enfance
Rêvait d'autrefois
Tristement il y pensait
Et il se souvenait

Chorus:

Parfois je pense à ce petit garçon,
Ce petit garçon que j'étais.

ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ