Thứ Năm, 26 tháng 3, 2009

GHI LẠI

Tưởng giếng sâu, tôi nối sợi dây dài
Ai ngờ giếng cạn, ???


…. Sau một chuyến dài ngày dẫn độ gần 200 CBQL đi thực tế bộ môn ở hai tỉnh Tây Ninh và Cà Mau!
Được gặp lại những gương mặt ngày nhớ, đêm trông, được đăng đàn thao thao diễn giải về khái niệm “ tiếng gọi bầy đàn”. Một chút gì đó bâng khuâng, xao xuyến sau cái bắt tay siết chặt. Soi rọi lại xứ mình, thì ra vẫn còn có nhiều cái đáng iêu hơn! Bấy lâu nay, chỉ loay quay với việc ngồi lưng trâu đếm trâu, quên đếm con mình đang cởi( Cứ nghĩ mình mất một con trâu).Cái được nhất sau chuyến đi là mình thấy bạn vẫn hằng ngày an tâm và vui vẻ với công việc hiện tại…bạn còn khó hơn ta mà bạn vẫn yêu đời???Ừ nhỉ! Cuộc sống nầy là như vậy đó:
Rồi thì:
Những dòng sông trôi đi, cuộc sống rất còn dài
Cơn gió cũ qua rồi đời vẫn mát
Mỗi góc phố một khỏang trời xanh ngắt
Lại đưa ta về trong mắt của tình yêu TÌNH YÊU…

1 nhận xét:

Vuong Duc Binh nói...

Bạn Tấn Phúc ơi! Bạn để rớt nửa câu lục bát còn lại làm đau mình lắm biết không? Cà Mau vốn dĩ là nơi mình lớn lên và yêu mến nó đến từng cây sậy, từng góc ruộng phèn, từng con phố nhỏ. Bài viết này của bạn nhiều khế chanh quá! Chắc rồi để mình thay ai đó tạ lỗi với các bạn bằng bài viết về ngôi trường Đầm Dơi của mình ... 50 mươi năm về trước. Chờ ít ngày để xem nghe.