Thứ Tư, 30 tháng 6, 2010

VĨNH BIỆT BẢY HIẾU


Tôi tư duy? Tôi nghĩ về sự hiện hữu? Những điều nầy quá cũ,,, Những ý tưởng của thời kỳ mới bắt đều quen với sự mơ mơ tưởng tưởng .. Bây giờ, có lúc mình vẫn tự hỏi?
Hỏi cuộc đời, hỏi người đối diện, hỏi cả cõi hư không? Vẫn một câu “hỏi lớn không lời đáp....”Vượt gần 50 cây số trong đêm, sau khi dạy xong lớp tại chức để đi đến đưa tiễn một người Anh, một người bạn tâm giao về với cát bụi. Lần nầy, cuộc chia tay buồn quá. Nguyễn Văn Hiếu, Bảy Hiếu…Nói gì bây giờ… Anh là SV xếp lọai xuất sắclớp CT Toán, một trong ba học trò cưng của Thầy Trần Tráng,cùng với Thứ trưởng Đặng Huỳnh Mai và Đặng Hoài Dũng( An Giang)… Anh là dân TX, sống, công tác và ở lại Thạnh Phú theo đúng nghĩa đen của nó. Giáo dục Thạnh Phú biết Anh từ những ngày đầu sau 75….Người “khô đét”( không còn kích cở nào để gầy nữa… )gặp nhau, sau cái nheo mắt thân thiện là cái mới tuôn trào. Anh luôn hướng người đối diện vào những ý tưởng mới… Nhiều… nhiều lắm… chỉ biết, chơi với Anh rất lâu nhưng chưa bao giờ nghe Anh ca thán, chưa thấy Anh tỏ thái độ bi quan.. chán nản…
“ Bắt gân”” Một mình một ngựa một thanh gươm”” Lập trường bấm không lủng”là những câu Anh thường dùng…
Ngày xưa, đi học ở TP,chiều nào cũng ra cafe” chuồng bò” 4 đứa.. giờ chỉ còn 3.. Long Thọ thì về Ba Tri, Tâm Rép, TP cũng ít gặp nhau dù ở chung địa bàn…
Xin cảm ơn Anh đã cho tôi làm quen, được thân và được nhận ở Anh nhiều điều trong cuộc sống…

Không có nhận xét nào: