skip to main
|
skip to sidebar
Nguyễn Tấn Phúc Bến Tre
Gót nhỏ đau mòn đổ dốc tương lai
Thứ Ba, 11 tháng 11, 2008
KHÔNG ĐỀ
Rong rêu một kiếp phiêu bồng
Gót chân đã bám bụi hồng lãng du
Chợt nghe lá thức chiều thu
Dạo đầu những khúc tình ru muộn màng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Người theo dõi
Lưu trữ Blog
►
2012
(16)
►
tháng 5
(3)
►
tháng 3
(1)
►
tháng 2
(5)
►
tháng 1
(7)
►
2011
(14)
►
tháng 12
(1)
►
tháng 11
(5)
►
tháng 7
(1)
►
tháng 2
(3)
►
tháng 1
(4)
►
2010
(56)
►
tháng 12
(5)
►
tháng 11
(6)
►
tháng 10
(5)
►
tháng 9
(1)
►
tháng 7
(3)
►
tháng 6
(3)
►
tháng 5
(12)
►
tháng 4
(6)
►
tháng 3
(5)
►
tháng 2
(4)
►
tháng 1
(6)
►
2009
(36)
►
tháng 12
(4)
►
tháng 11
(4)
►
tháng 10
(5)
►
tháng 9
(6)
►
tháng 8
(2)
►
tháng 7
(2)
►
tháng 6
(1)
►
tháng 5
(2)
►
tháng 4
(2)
►
tháng 3
(4)
►
tháng 2
(3)
►
tháng 1
(1)
▼
2008
(19)
►
tháng 12
(10)
▼
tháng 11
(9)
Những góc khuất của nghề giáo
CHỜ
KHÔNG ĐỀ
THỰC TẾ
Nước mắt chảy vào trong cho nỗi đau dịu ngọt
Dấu lặng buồn trên khuôn nhạc
cam giac thoang qua
PHÍA TRƯỚC
ngộ
Giới thiệu về tôi
Nguyễn Tấn Phúc
Từ đâu đến? – “ai nào biết”! Đến tự bao giờ?- “chẳng ai hay”! Đi đâu?- phía trước là những bến bờ xa tít! Tuy nhiên, biết rõ điểm đến, cần đến
Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét