skip to main
|
skip to sidebar
Nguyễn Tấn Phúc Bến Tre
Gót nhỏ đau mòn đổ dốc tương lai
Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2008
Bay đi
Khói bay biết khói về đâu
Người đi chìm khuất từ lâu bóng hình
Ân tình như giấc chiêm bao
Khẻ trông thật nhỏ, chạm vào thấy đau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Người theo dõi
Lưu trữ Blog
►
2012
(16)
►
tháng 5
(3)
►
tháng 3
(1)
►
tháng 2
(5)
►
tháng 1
(7)
►
2011
(14)
►
tháng 12
(1)
►
tháng 11
(5)
►
tháng 7
(1)
►
tháng 2
(3)
►
tháng 1
(4)
►
2010
(56)
►
tháng 12
(5)
►
tháng 11
(6)
►
tháng 10
(5)
►
tháng 9
(1)
►
tháng 7
(3)
►
tháng 6
(3)
►
tháng 5
(12)
►
tháng 4
(6)
►
tháng 3
(5)
►
tháng 2
(4)
►
tháng 1
(6)
►
2009
(36)
►
tháng 12
(4)
►
tháng 11
(4)
►
tháng 10
(5)
►
tháng 9
(6)
►
tháng 8
(2)
►
tháng 7
(2)
►
tháng 6
(1)
►
tháng 5
(2)
►
tháng 4
(2)
►
tháng 3
(4)
►
tháng 2
(3)
►
tháng 1
(1)
▼
2008
(19)
▼
tháng 12
(10)
Một chút xíu..
Nhịp thời gian
Đồng hồ đo thời gian đã bắt đầu tính ngược
Nhớ lại khúc bi ca của một thời gian khó
Ở trường về...
Lại một dấu lặng tiếp theo
Bay đi
VÔ THƯỜNG
Dấu chấm hỏi
CÁI BÓNG
►
tháng 11
(9)
Giới thiệu về tôi
Nguyễn Tấn Phúc
Từ đâu đến? – “ai nào biết”! Đến tự bao giờ?- “chẳng ai hay”! Đi đâu?- phía trước là những bến bờ xa tít! Tuy nhiên, biết rõ điểm đến, cần đến
Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét