Lâu lâu, nghiệm lại ý tưởng nầy mới ngộ ra nhiều chuyện. Khả năng là cái có thể và cũng là cái không có thể thành hiện thực.Mấu chốt của vấn đề là ở chỗ vận dụng:
- Chiều qua, đội bóng đá Việt Nam thua 0-1, nhiều người bị “xí hụt”. Mình thì không! Lý do đơn giản… nghệ thuật vận dụng những khả năng mà! Sau một thất bại, người ta thường đưa ra nhiều lý do. Tuy nhiên, giả sử trận cầu chiều qua Việt Nam thắng… Bao nhiêu hệ lụy kéo theo…Nhiều người phá sản vì máu đỏ đen( cái nầy không sao, đáng đời vì tội mưu sinh trên những giọt mồ hôi của người khác ). Bệnh say men chiến thắng; cái nầy bất trị, nó làm cho con người ta “ không biết mình là ai…
- Cuộc sống là nghệ thuật biết vận dụng những khả năng. Có lúc, nhìn xung quanh thấy đâu đâu cũng là màu xám. Soát xét lại xem còn những gì để có thể làm công việc của anh thợ vẻ cải tạo cái màu vốn vô cảm đó không.Như vậy là vận dụng, là kiếm tìm. Mấy hôm nay, Báo Tuổi Trẻ và G.S Tương Lai cảnh báo về chuyện học sinh học trong các trườnng Quốc tế, lo cho tụi nhỏ mất gốc. đánh mất… toàn là những cảnh báo mang tầm chiến lược. MACKENO! được không ? Đưa vào nào là ý thức xã hội- tồn tại xã hội…rồi thì dzữ hơn nữa là bản sắc văn hóa dân tộc … Lớn quá . Ở phương Tây có triết lý “LAISSEZ PASSER” cứ để cho nó tự phát triển.Cứ cho nó qua đi .. Người Việt thường có thói quen nói chuyện người khác, hay quen nói chuyện Người mà ít nói chuyện Mình. Quen cách nghĩ áp đặt, thấy cái gì không vừa ý là cứ “ theo tui” “theo tôi” không cần tìm hiểu các cháu HỌC CÁI GÌ – HỌC NHƯ THẾ NÀO, sau khi học thu được cái gì và sự thu họach đó có cần cho mọi người hay không?…Bệnh áp đặt, ông Anh mình ở L.A gọi là “ sự đồng phục trong tư duy”. Thật hết chỗ nói, trong miền sâu kín của con người, cách nghĩ cũng phải theo …! Mà cũng có lý thôi: không nghĩ theo làm gì có chuyện nói theo, mà không nói theo thì làm sao có chuyện ăn theo… cuối cùng theo tất….
- Chiều qua, đội bóng đá Việt Nam thua 0-1, nhiều người bị “xí hụt”. Mình thì không! Lý do đơn giản… nghệ thuật vận dụng những khả năng mà! Sau một thất bại, người ta thường đưa ra nhiều lý do. Tuy nhiên, giả sử trận cầu chiều qua Việt Nam thắng… Bao nhiêu hệ lụy kéo theo…Nhiều người phá sản vì máu đỏ đen( cái nầy không sao, đáng đời vì tội mưu sinh trên những giọt mồ hôi của người khác ). Bệnh say men chiến thắng; cái nầy bất trị, nó làm cho con người ta “ không biết mình là ai…
- Cuộc sống là nghệ thuật biết vận dụng những khả năng. Có lúc, nhìn xung quanh thấy đâu đâu cũng là màu xám. Soát xét lại xem còn những gì để có thể làm công việc của anh thợ vẻ cải tạo cái màu vốn vô cảm đó không.Như vậy là vận dụng, là kiếm tìm. Mấy hôm nay, Báo Tuổi Trẻ và G.S Tương Lai cảnh báo về chuyện học sinh học trong các trườnng Quốc tế, lo cho tụi nhỏ mất gốc. đánh mất… toàn là những cảnh báo mang tầm chiến lược. MACKENO! được không ? Đưa vào nào là ý thức xã hội- tồn tại xã hội…rồi thì dzữ hơn nữa là bản sắc văn hóa dân tộc … Lớn quá . Ở phương Tây có triết lý “LAISSEZ PASSER” cứ để cho nó tự phát triển.Cứ cho nó qua đi .. Người Việt thường có thói quen nói chuyện người khác, hay quen nói chuyện Người mà ít nói chuyện Mình. Quen cách nghĩ áp đặt, thấy cái gì không vừa ý là cứ “ theo tui” “theo tôi” không cần tìm hiểu các cháu HỌC CÁI GÌ – HỌC NHƯ THẾ NÀO, sau khi học thu được cái gì và sự thu họach đó có cần cho mọi người hay không?…Bệnh áp đặt, ông Anh mình ở L.A gọi là “ sự đồng phục trong tư duy”. Thật hết chỗ nói, trong miền sâu kín của con người, cách nghĩ cũng phải theo …! Mà cũng có lý thôi: không nghĩ theo làm gì có chuyện nói theo, mà không nói theo thì làm sao có chuyện ăn theo… cuối cùng theo tất….
1 nhận xét:
Lau qua khong gap Thay.Nay doc duoc bai viet moi cua Thay nghe "da" qua. Chuc Thay luon khoe, luon co nhieu bai viet moi. Se gap lai Thay mot ngay gan day!
Đăng nhận xét