Thứ Hai, 1 tháng 3, 2010

NÀNG THƠ BỊ HIẾP


Thế là nàng thơ Việt Nam thông qua chứng minh thư với cái tên “ Ngày Thơ Việt Nam” được 8 tuổi. Đối với xứ dừa, kể từ ngày đầu tiên tổ chức hoành tráng trước tiền sảnh lăng cụ Nguyễn Đình Chiểu tại Ba Tri, đây là lần thứ 8, nàng thơ ra mắt trước công chúng.Ngày Hội đêm rằm tháng Giêng, thường có đủ các thành phần, từ lều, chòi, nhà, kể cả biệt thự thơ vì tâm huyết mà đến để góp chung cho Ngày Thơ Việt Nam tại tỉnh lẻ đừng lẻ loi. Năm nay cũng vậy, cảm giác riêng, buồn quá, người đi dự vắng hơn năm trước dù nội dung của Ngày thơ có chuẩn bị chu đáo và sâu lắng hơn. Ban tổ chức có lòng nhưng không có sức, quang cảnh của đêm thơ dưới đất hòan toàn đối lập với ánh trăng tròn in trên nền trời cao trong vắt.
Toàn cảnh của lễ hội sao nhếch nhác quá? Người hiếu kỳ đến để xem có lẻ nhiều hơn những tao nhân mặc khách; đủ các thành phần từ người lớn đến em bé, từ quần đùi, áo mayô đến đồ ngủ lửng lửng… thiệt chướng mắt không chịu nổi…
-Thời buổi nầy, còn đến với sân thơ là quý rồi! Một anh bạn thốt lên để xoa dịu….
Một sân chơi mang tính văn hóa, nên tổ chức cho có văn hóa tí. Cái nầy có khó đâu? Làm gì mà giống một buổi chiếu phim lưu động của cái thời bao cấp năm nào quá! Mà có khi còn tệ hơn nữa là phải. Thời ấy, nhu cầu xem phim rất lớn ( Do không có phim), người đến xem trật tự ngồi ngay hàng thẳng lối, mọi người đều im lặng ngước lên màn hình … dễ chịu thiệt …
Thơ là tiếng lòng lắng đọng trong tình và ngân vang trong nhạc. Thơ có đòi hỏi một sự phô diễn không?? Có nhất thiết phải cờ phướng rợp trời? Đòi hỏi phải có rao, có mời không?... Nàng thơ ơi hãy thông cảm và chia xẽ. Nếu có bị oan khuất thì ráng cắn răng mà chịu … Phận yếu mềm bị hiếp là thường tình. Nỗi khỗ nầy biết dựa vào ai. Ôi thương quá Nàng thơ trong đêm 28/02/2010 bên cạnh những hậu duệ của cây Bạch mai già duy nhất còn sót lại trên đất nước nầy…

1 nhận xét:

Cao Thoại Châu nói...

Thì đó là hành vi của kẻ phàm phu tục tử, môt thứ Sở Khanh cấp thấp đối với nàng thơ. Tránh xa hiện trường hiếp dâm ấy ra!