Thứ Hai, 12 tháng 7, 2010

Bóng nhỏ đường chiều


Thanh Thúy, giọng ca một thời đưa giới trẻ vào những cảm giác hư hư, thật thật. Cái cảm giác trốn chạy, rủ bỏ tất cả để tìm quên trong những quán café nhạc.Ca từ, giọng hát run run, khàn khàn của người nghệ sĩ vang ra từ cái máy AKAI,cộng với những điếu CAPSTAN lẻ đã có lúc là một nhu cầu khá lớn của không ít người. 40 năm, mới đó mà đã 40 năm… 4 thập kỷ với bao đổi thay… Sự đời, thiệt không biết đâu mà ngờ ….Xin hãy trở lại, trở lại dù một chút xíu cảm giác của những ngày xưa … ngày xưa thân ái




1 nhận xét:

Typhoon nói...

Ở SG gần sân bay có 1 quán cafe với dàn máy AKAI nhìn hay lắm chú! Dường như người chủ nhân của quán kinh doanh cũng vì đam mê thì phải vì quán vắng khách giá cả cũng không mắc lắm. Cháu có người bạn thỉnh thoảng bị stress vì công việc là lại nhắn tin "Cafe ko em?". Thế là 2 anh em ra ngồi nghe nhạc và nói chuyện. Nếu chú có dịp ghé SG và rãnh rỗi thì gọi cháu. Cháu sẽ mời chú ly cafe.