Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

NGỦ MÓT- SỐNG MÒN

Thức dậy sau một giấc ngủ với liên tục những cơn đau giằng xé. Một ngày mới bắt đầu, lại là ngày đầu năm âm lịch; Ngày đầu tiên của năm Nhâm Thìn, mình vẫn còn tồn tại với cái đầu minh mẫn, vẫn phân biệt được sự đen trắng của thị phi… và vẫn một nổi niềm trước sự ngang trái… Mấy ngày qua, nhìn mọi người hối hả xoay vòng trong vòng quay của cuộc sống, bổng dưng thấy hơi bị mũi lòng cho thân phận, cái thân phận nhỏ nhoi trở về với vạch xuất phát sau hơn 34 năm làm kiếp con Tằm, những sợi tơ lạc lỏng giờ nếu có còn chăng thì củng chẳng ai màng đến ? Nhẹ lòng lắm ở cảm giác nầy, mình hoàn toàn khác với Giáo Thứ của Nam Cao bởi lẻ sự chọn lựa con đường , lựa chọn đến phút 89 đường đi của mình…Thương quá những người thân đã cực khổ và lo lắng cho mình từ miếng ăn đến giấc ngủ, thương quá những vật dụng thân quen đã bao năm gắn bó với mình … Có “ sống mòn” không? Không, ta vẫn iêu mọi cái xung quanh và luôn nhìn đời với gam màu sáng dù phải đối mặt với một sự thật phủ phàng: Cái chết gần kề!… Hãy iêu đi và hãy cho đi… Đã cởi lớp nhung bào với câu phán” Truyền cho tướng sĩ, hồi trào an dân” mà khi xưa Huỳnh Phúc Đà Nẳng đã chỉ cho thì không có cớ gì vướng bận cả …




















Không có nhận xét nào: