Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

Lời ca buồn qua cầu Rạch Miễu


 

Cái giao tình đã đưa Anh-em mình đến với nhau…  6h sáng, thân già 78 tuổi lặn lội chân  đất đi thăm em ….Xin phép huynh cho đệ được in bài nầy với tấm lòng trân trọng

Cao Thoại Châu
Lời ca buồn qua cầu Rạch Miễu

* Gửi Nguyễn Tấn Phúc


Bạn và ta ở hai bên Rạch Miễu
Về địa lý thì quá cách xa nhau
Muốn thăm nhau phải lụy cây cầu
Nhưng bầu trời không phân ranh giới

Xe qua cầu bỗng nhiên ta tự hỏi
Trời vì sao cũng có khi buồn
Đất vì sao như một người câm điếc
Dưới chân cầu sóng nhỏ gợn từng cơn

Và quả thật ta không hiểu được
Bí mật nào lớn nhất nhân sinh
Loay hoay mãi khiến lòng ta buồn bực
Xe qua cầu sắt đá cũng rung rinh

Cầu rung rinh nhưng vẫn đưa ta tới
Nhà bạn bây giờ khác hẳn ngày xưa
Thềm cao vút trông như dinh thự
Mái ngói nhô cao chạm lá cây dừa

Bạn nằm đó thâm trầm mà tỉnh táo
An nhiên như biết trước chuyện này
Sau trang đầu nhìn ra trang cuối
Cuốn sách hồng nắm gọn trong tay

Bạn biết mỗi người mang số phận
Của riêng mình nặng nhẹ cũng tùy thôi
Bí ẩn ấy làm sao giải được
Khi đã mang số kiếp con người

Chia tay nhau ta về lại xứ
Xe qua cầu nghe khó khăn hơn
Có phải ta mang đi của bạn
Lời ai ca những nốt mỏng manh buồn
3-5-2012

* Gửi Nguyễn Tấn Phúc


Bạn và ta ở hai bên Rạch Miễu
Về địa lý thì quá cách xa nhau
Muốn thăm nhau phải lụy cây cầu
Nhưng bầu trời không phân ranh giới

Xe qua cầu bỗng nhiên ta tự hỏi
Trời vì sao cũng có khi buồn
Đất vì sao như một người câm điếc
Dưới chân cầu sóng nhỏ gợn từng cơn

Và quả thật ta không hiểu được
Bí mật nào lớn nhất nhân sinh
Loay hoay mãi khiến lòng ta buồn bực
Xe qua cầu sắt đá cũng rung rinh

Cầu rung rinh nhưng vẫn đưa ta tới
Nhà bạn bây giờ khác hẳn ngày xưa
Thềm cao vút trông như dinh thự
Mái ngói nhô cao chạm lá cây dừa

Bạn nằm đó thâm trầm mà tỉnh táo
An nhiên như biết trước chuyện này
Sau trang đầu nhìn ra trang cuối
Cuốn sách hồng nắm gọn trong tay

Bạn biết mỗi người mang số phận
Của riêng mình nặng nhẹ cũng tùy thôi
Bí ẩn ấy làm sao giải được
Khi đã mang số kiếp con người

Chia tay nhau ta về lại xứ
Xe qua cầu nghe khó khăn hơn
Có phải ta mang đi của bạn
Lời ai ca những nốt mỏng manh buồn
3-5-2012


Không có nhận xét nào: