Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

ĐOẠN TRƯỜNG TÂN AN

Giáo dục, sự tái tạo xã hội nếu nhìn ở góc độ chức năng. “ Non sông Việt Nam … có trở nên vẽ vang hay không là do ở sự học tập của thế hệ trẻ hôm nay. Thế nhưng, học cái gì? học như thế nào? Hoàn toàn phụ thuộc vào sự thiết kế của người làm giáo dục hôm nay. Học là điều kiện tồn tại của dạy. Phải xem người học cần gì, từ đó định ra nội dung và cách dạy. Lý thuyết là như vậy ai cũng nói được nhưng khi làm thì khác. Bấy lâu nay, chúng ta bơm vào giáo dục quá nhiều quan điểm, đặt ra nhiều yêu cầu cách tân thông qua những lần cải cách giáo dục.. kết quả được những gì?
- Được nhiều thứ đó chứ! Được thay đổi mẫu tự chữ cái (e) mở đầu trong bảng chữ cái thay vì (a) như các nước tiên tiến hay dùng. Được thay lòng tự trọng của người Thầy bằng cách phải “ làm theo” yêu cầu của quy chế một cách cứng nhắc. Bi giờ, có ai cắc cớ hỏi, lòng tự trọng của người Thầy đi lạc ở đâu chắc không biết đường đâu mà tìm… Người Thầy trong tâm cảm của người Việt được thay dần bằng khái niệm “ thợ dạy”. Người “ gieo chữ cho đời” được thay thế bằng cụm từ “ cán bộ giáo dục” Nghe mọi người vinh danh là “ cán bộ giáo dục” tưởng như lớn lắm, rộng lắm .. Ừ! Lớn thiệt đó chứ! Có khi còn hoành tráng nữa là khác ?
- Ngày xưa, trò xưng “ con “ với Thầy, khoảng cách giữa Thầy và trò nghiêm trang, kính cẩn. Hình ảnh người Thầy trong mắt của trò là điều gì đó rất thiêng liêng..
- Ngày nay, cách tân, khoảng cách giữa Thầy trò rất gần gũi, trò có thể đặt ra yêu cầu với Thầy, có thể ra giá, có thể mời Thầy đi ăn, uống, nhảy nhót?? Thầy không còn cái quyền nhận xét, đánh giá học trò của mình theo cái khách quan ( Tất cả vì học sinh thân yêu mà?) Làm anh “ thợ dạy” có những cái hay của nó. Được hoàn thành nhiệm vụ chuyên môn, được học sinh cảm tạ vì được chỉ dẫn tận tình để vươn lên bậc cao trong nấc thang điểm số…
- Chủ nhật vừa rồi, ngồi với Ông Anh là một nhà giáo đã về hưu, được nghe một chuyện “ Đoạn trường Tân An! ( Có thật 100%)
- Số là khi còn đứng lớp, một bữa nọ, Anh mình được cử trong đoàn dự giờ các tiết dạy của đồng nghiệp (Công việc nầy thuộc về quy định mà!) Ngồi trong Văn phòng, Anh thấy một cô giáo trẻ xách một chiếc lồng chim thật đẹp đi ngang. Thắc mắc? Rà soát lại, hôm nay theo lịch dự giờ đâu có tiết nào thuộc môn Sinh vật ?? Thế rồi việc gì đến vẫn phải đến. Anh vào dự giờ đúng ngay lớp của giáo trẻ kia.
- Sau khi làm hết các thao tác kiểm tra bài cũ, đến mục giảng bài mới, cô giáo trịnh trọng đưa chiếc lồng chim lên cao và hỏi” các em biết đây là gì không?” Học sinh đồng thanh trả lời” Thưa cô đó là cái lồng chim” Cô giáo khen giỏi-giỏi (Không biết cô khen cái gì?), tiếp, - Thế trong lồng nhốt cái gì các em ? Lại cũng đồng thanh “ Thưa cô đó là con chim! – Giỏi/ giỏi … Các em biết đây là con chim gì không nào? .. Thưa cô là con chim sáo! Quá giỏi, các em thiệt giỏi! (Cô giáo khen nức nỡ). Đúng, đây là con chim sáo, như vậy hôm nay cô sẽ dạy cho các em bài học về Võ Thị Sáu!
Ông bạn già của tôi kể đến đây mà đôi môi còn run run dù chuyện nầy đã qua lâu rồi ! Cời ơi Cời! xin được đặt lại chuyện nầy với tên là “ Đoạn trường Tân An”? Những mẫu chuyện tương tự như trên chắc diễn ra không ít trong các ngôi trường trên đất nước nầy!

Hỡi những người muôn năm cũ, hồn bây giờ ở đâu? Có nghe không?
Rồi mai đây biết ai còn có nhớ
Hay quên đi như bụi phấn ngày xưa
Có một thời giọng Thầy vang ở đó
Còn gì không hay không một âm thừa?

Thôi bõ đó, từng giờ chơi giờ học
Tiếng trống ban mai, áo trắng ngập ngừng
Lối cát buồn chợt nức nỡ bâng khuâng
Thầy cúi xuống nghe lòng mình nặng trĩu

( Nặng hay nhẹ đây hỡi những người muôn năm cũ?)

Không có nhận xét nào: