Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010


Nóng quá, không tài nào ngủ được. Thèm những ngọn gió rao rao, để cho lòng thêm đau, dạ thêm đớn. Thèm những ngọn gió re re để cho lòng thêm se, dạ thêm thắt ….Ừ nhỉ! Ngọn gió đi từ đâu tới? Không ai biết gió đã đi qua những vùng, miền nào? Gió đi, gió mang theo những hơi hướng của từng vùng. Trong gió, có vị mặn của muối biển, có cái khô hanh của những con giồng cát nắng cháy, có cả mùi thơm của trái chín trong vườn. Gió làm dịu cái nóng nực của những ngày thiếu nước, cũng có khi gió giận, gió không vừa lòng làm lật tung tất cả…. Gió đến, rồi lại đi… Cứ thế, cơn gió khác lại tới …
Tìm làm sao được ngọn gió mát năm nào?
Để rồi chợt nhớ,
Cơn gió cũ qua rồi đời vẫn mát
Mỗi góc phố một khoảng trời xanh ngắt
Lại đưa ta về trong mắt của tình yêu

Không có nhận xét nào: