Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

Viết để biết là còn?


Xem Thời sự, thấy bà con đất liền đóng hàng tết gởi ra đảo cho những con người phương xa nếm- nhớ- cảm nhận phong vị tết của người Việt mà giật mình! Lại một năm nữa sắp qua. Đồng hồ đo thời gian đã bắt đầu đếm ngược…
Ngổn ngang trăm thứ…
Lần dò trong mớ lộn xộn của đời mình để tìm ra cái gì đó ổn ổn? Không ra được!
Dang dỡ! Đúng quá! Sao cái gì cũng một nửa cả. Lần dò từng bước đi trong đời đến hôm nay gẫm lại thấy linh tinh quá ! Cái quý nhất là lòng tin thì đang bị lung lay. Tâm trạng nặng nề làm sao nhìn đời bằng gam màu tươi sáng được?
Quẩn quanh trong kiếp đời thường
Tơ vò trăm mối lần đường không ra…
Đi họp, nghe thông báo những chuyện cuối năm “ cũng để gọi là” chuẩn bị cho cuối năm.. Một chút gì đó cản ơn cho những người có trách nhiệm. Còn ta, ta chuẩn bị cuối năm cho ta và xung quanh ? Điệp khúc vui là chính có còn chỗ đứng hay không ? Gió chướng mạnh ri62i mà lòng không vui?
Thôi thì, của riêng ta còn đó: Một vài cái hoa Đào đất Bắc, Vẫn bông mai năm ngóai( Năm nay ít hơn) vẫn con chó nhỏ trung thành.. Trên hết là khoảng không gian của riêng mình, bên chiếc bàn trà nhỏ nhìn ra cửa …

Không có nhận xét nào: